Bài Viết 02: MỘT TÌNH YÊU GIẢN DỊ

Tác giả: Trần Ngọc Chung – Hà Nội

Tình cờ tôi quen em trong lễ kỷ niệm ngày người khuyết tật Việt Nam 18 tháng 04.
Kể từ đó tôi và em luôn gắn bó, đồng hành bên nhau, cùng nhau chia sẻ những vui buồn, cùng nhau đi khắp mọi nơi. Chúng tôi như một đôi dép mộc mạc, giản dị nhưng tràn đầy tình yêu thương

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia

Đại dịch Covid xảy đến, với những người không khuyết tật đã gặp rất nhiều khó khăn rồi, với chúng tôi lại càng gặp nhiều khó khăn hơn nhưng dù vui, buồn, sướng hay khổ. Chúng tôi vẫn luôn bên nhau, song hành cùng nhau và không thể thiếu nhau trên bước đường đời!

Ảnh: Nhân vật cung cấp.
#lạc_quan_vượt_khó_cuộc_sống_đẹp_tươi #karmamobilityvietnam #karma #xelănkarma #minigame

Contact Me on Zalo